Trong phương pháp ước lượng khoảng, ta dùng một khoảng giá trị để ước lượng cho thông số của tổng thể. Khoảng giá trị này được xác định dựa vào số liệu thu được, số lượng phần tử của mẫu và độ tin cậy.
Xét biến ngẫu nhiên `X` với hàm mật độ `f(x)`, đối với biến ngẫu nhiên liên tục, hay phân phối xác xuất `p(x)`, đối với biến ngẫu nhiên rời rạc, và hàm phân phối `F(x)`.
Khi ta ước lượng `X` thuộc khoảng giá trị `K` nào đó, thì xác suất để `X` thuộc khoảng ấy được gọi là độ tin cậy của ước lượng, thường được ký hiệu là (`1-alpha`), dạng số thập phân, hay `(1-alpha)xx100`%, dạng phần trăm. `alpha` (hay `alphaxx100`%) được gọi là mức ý nghĩa. Khi ấy khoảng `K` được gọi là khoảng tin cậy.
Nếu biểu diễn các khái niệm này trên đồ thị thì ta có Hình 1.
Hình 1 Khoảng ước lượng, độ tin cậy, mức ý nghĩa
Như vậy, ta thấy độ tin cậy càng cao, khoảng `K` càng rộng, nhưng mức ý nghĩa của ước lượng lại giảm đi. Ngược lại, độ tin cậy càng thấp, khoảng `K` càng hẹp và mức ý nghĩa của ước lượng lại tăng lên. Để có sự cân bằng giữa độ chính xác và độ tin cậy, người ta thường chọn `alpha` là 0,05.
Khoảng ước lượng có thể thuộc một trong ba trường hợp sau (Hình 2):
Hai trường hợp đầu được gọi là ước lượng một phía, trường hợp thứ ba được gọi là ước lượng hai phía.
Hình 2 Khoảng tin cậy một phía (2a & 2b) và hai phía (2c)
Trong trường hợp hai phía, ta có :
`alpha_1+alpha_2=alpha`(8)
và ta thường chọn
`alpha_1=alpha_2=(alpha)/2`(9)
Trang web này được cập nhật lần cuối ngày 27/11/2018
Thống kê
Các chuyên đề
Xử lý dữ liệu
Ma trận
R